Hai người Lưu Bưu và Vương Yến đều nhìn về phía nhau, đồng thời giơ lên hai ngón tay thành hình chữ V, ra hiệu thắng lợi (Victory),A Trạch thấy vậy không khỏi cảm thấy xấu hổ.
Đương nhiên, Lưu Bưu chính mình cũng không ngờ chỉ một động tác này đã khiến khoảng cách giữa hắn và Vương Yến xích lại gần nhau hơn, trong tâm lý Vương Yến lúc này tràn ngập hảo cảm đối với tên to con này, theo kiểu "yêu ai yêu cả đường đi lối về".
"Ta thấy mức tạ 77kg này quả thực nhẹ quá, mỗi lần gia tăng 35kg, ngươi thấy sao?" Vẻ mặt Chu Thiếu không chút biểu tình.
35kg!
Lòng mỗi người đều trầm xuống, cốt lõi của cử tạ là tuần tự mà tiến, rất ít khi một lần tăng những 35kg, cho dù là thi đấu ở đấu trường quốc tế cũng rất ít, bởi vì trong lúc đẩy tạ nếu không có quá trình thích ứng với sức nặng rất dễ bị mất sức, hụt hơi.
"Được!" Trương Dương suy nghĩ một chút, rồi gật đầu đồng ý.
Thấy hai người đồng ý, mấy người chuyên trách thay tạ liền lắp vào mỗi bên 17.5kg.
Chu Thiếu bộ dạng vẫn trầm ổn như cũ, đầu tiên khởi động gân cốt rất kĩ, thậm chí còn làm động tác ép hai chân một chút.
Người này tuy còn trẻ nhưng tâm tư vô cùng cẩn mật!
Hắn được một thượng vị giả chuẩn bị tố chất tâm lý rất tốt, không sợ thua nhưng tuyệt đối không thể thua do khinh thường và sai lầm tạo nên. Người như vậy không chỉ tâm tư kín đáo mà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291718/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.