Ba người ổn định chỗ ngồi, Mao Vân Hoa không nói gì, Đao ca tựa hồ cảm giác được không khí không đúng, cũng không nói gì.
Ba người đột nhiên lâm vào một trận trầm mặc đầy dồn nén.
Trương Dương hơi cười, một mực nhìn mặt Đao ca, phảng phất như muốn nhìn thấu cả linh hồn Đao ca.
Dần dần, Đao ca tựa hồ có một loại cảm giác như mình đang ngồi trên tấm thảm rải kim. Hắn phát hiện, người thanh niên có vẻ yếu nhược này cặp mắt thâm thúy vô cùng, trong con ngươi có một tia yêu dị.
Rốt cuộc, Trương Dương đã mở miệng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
"Ngươi là Đao ca?" Đây là một vấn đề rõ ràng đã biết nhưng vẫn cố hỏi, nhưng đây lại là một vấn đề rất có kỹ xảo. Từ việc đặt câu hỏi thì thấy, Trương Dương đã chiếm được ưu thế, ưu thế này bắt đầu lấy thời gian ấp ủ mà ra, dần dần đổi khách thành chủ.
"Ân…."
Đao ca bất ngờ không kịp đề phòng bị Trương Dương hỏi nên trả lời rất mất tự nhiên.
Đây là một quá trình tranh đấu trên tâm lý, đây là Trương Dương thông qua khoảng thời gian trầm mặc để gia tăng áp lực cho Đao ca, Trương Dương có thể khẳng định, lúc này Đao ca đang rất thấp thỏm lo âu, dù sao, Mao Vân Hoa không nói gì, điều này sẽ tạo cho Đao ca một không gian tưởng tượng xa vời vô tả.
"Ta, Trương Dương, hôm nay ta vốn không đến đây, nhưng ta nể mặt Mao huynh, tới gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291623/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.