Một đoàn nữ hài tử mỹ mạo như hoa tự nhiên không thể cùng những nam nhân vai trần kia dưới ánh đèn đường bên vỉa hè mà ăn uống được, các nàng sớm đã dự tính một căn phòng, lúc Trương Dương đi vào phòng, thấy trên một cái bàn tròn cực lớn đặt mấy món đồ nướng đặc sắc của "Động Đình Ngư Gia", đang bốc khói nghi ngút.
Kỳ thật, nói là đồ nướng, nhưng cùng với món nướng trong tưởng tượng của mọi người có chút khác biệt nhất định, trên lò than có một tấm vỉ sắt, nhân viên phục vụ đem cá nướng, thịt dê kẹp cùng vài thứ khác đặt trên tấm vỉ sắt, khách hàng có thể dựa vào đó tự mình bỏ thêm dầu ăn và gia vị, đương nhiên, duy nhất chỉ có cá không cần tự mình phụ trách, đều chế xong rồi, không giống như đồ nướng, mà lại giống lẩu Tứ Xuyên hơn, chỉ là đồ đựng không giống mà thôi.
Ghế thượng tọa giữ lại cho Trương Dương, mà còn giữ lại hơn một ghế, hiển nhiên, là vì bằng hữu của Trương Dương.
Lúc Lưu Bưu vừa đi vào, nhất thời cảm giác trong phòng một lượt huy hoàng chói mắt….
Mịa! Doanh trại tập trung mỹ nữ? Lưu Bưu đâu biết, mỗi nhân viên "Quý tộc thành" đều do Vương Yến tuyển chọn tỉ mỉ từ trong ngàn người, vì thế lập tức tạo cho "Quý tộc thành" một cảm giác đẳng cấp cao, rất nhiều khách hàng lần đầu tiên bước vào "Quý tộc thành" tiêu dùng đều sẽ có loại cảm giác kinh diễm này.
Con ngươi vừa đảo, quét mắt qua trong số hơn mười nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291572/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.