"Rất xa?" lão đầu hồ nghi hỏi.
"Ngay ở tửu điếm XX, đi tới thì biết."
Trương Dương mở cửa xe taxi cơ hồ là nhét lão vào, lão đầu buồn bực đến hộc máu, tây trang chính là vừa mới mua lúc nãy a, toàn bộ đồ này hồi nãy hắn tiêu hết một vạn tệ. Mặc dù lúc nãy trả tiền lão đầu vẻ mặt lạnh nhạt thong dong nhưng trong lòng lại rất là đau xót.
Sau khi vào tửu điếm, lão đầu lại khôi phục lại vẻ mặt lạnh nhạt, mặc cho Trương Dương có kéo hắn thế nào hắn cũng chậm rãi mà đi.
"Đứa nhỏ nhớ kỹ, phải tĩnh táo, tĩnh táo, mặc kệ bất kể có phát sinh chuyện gì, tĩnh táo là quan trọng nhất!"
Lão đầu khe khẽ vỗ vỗ đầu Trương Dương, làm cho Trương Dương bực tức cắn răng nhưng là không thể tránh được, ở trong quán làm chuyện ồn ào đích xác không ra thể thống.
"Phỉ Di, ngươi nhìn xem ai đó đang tới?"
Trương Dương dũng mãnh bước vào cửa, lão bà vẫn lẳng lặng ngồi ở trên ghế như cũ mà Lâm giáo thụ nọ vẻ mặt tâm sự trùng trùng hai mắt ngơ ngần nhìn thức ăn trên bàn đã nguội lạnh.
Ngay lúc Trương Dương đẩy cửa bước vào, lão đầu với bộ dáng ôn văn nho nhã đi bộ đến……
Bỗng nhiên!
Không khí như đọng lại, thời gian như đình chỉ lại, tựa như trải qua một ngàn năm, qua trăm ngàn năm, mà lúc này Trương Dương cũng hưng phấn tới đính điểm, trái tim đập thình thịch hắn chưa bao giờ nghĩ tới tình yêu chờ đợi ……
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291517/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.