(Người canh gác)
Vấn đề Bạch Tử Thạch hỏi hai người đều có chút ngơ ngác, Vincent lại càng trên dưới đánh giá Bạch Tử Thạch một cái, khó hiểu trong mắt làm cậu nhịn không được sờ sờ mặt mình, có chút không rõ lắm.
“Bạch, ngươi ngay cả điều này cũng không biết sao? Nói đi, ngươi thật sự là người trên đại lục này sao?” Bích Khê cảm giác mình một ngày nay trải qua việc thấy Bạch Tử Thạch cái gì cũng không biết đã rất bình tĩnh rồi, nhưng khi mỗi lần cậu đưa ra một cái vấn đề, Bích Khê mới hiểu được, thật ra sự bình tĩnh của mình còn có thể tiến hóa thêm một tầng.
= =. . . Bạch Tử Thạch toàn thân cứng đờ, sau đó yên lặng quay đầu —- Bích Khê, ngươi đoán đúng rồi, lão tử là khách từ ngoài hành tinh tới.
Được rồi, kỳ thực nếu như mình thật sự lại hỏi tiếp những câu không đầu óc như thế này, không bị người ta cho là ngu ngốc, thì cũng là một dạng đáng thông cảm nào đó. Bạch Tử Thạch đưa tay sờ sờ mũi, nhớ lại các loại phim truyền hình quỷ quái gì đó và tiểu thuyết xuyên việt, sau đó ngẩng đầu, ngẩng lên khuôn mặt nhìn hai người trước mặt, trong đôi mắt đen nhánh lóe lên ánh sáng mờ mịt, khóe miệng cong xuống hàm chứa chút khổ sở: “Cái kia. . . thật ra. . . Rất nhiều chuyện trước lúc ta bị thương, ta cũng không nhớ rõ lắm. Ta ngay cả nhà ở đâu cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ người nơi đó rất ít, mọi người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thach-su/3139491/chuong-19.html