Biên tập: B3
Vẻ mặt Tô Địch Nguyên rất căng thẳng, bàn tay đặt trên cúc áo một mực run rẩy.
Thiếu niên ngồi phía đối diện cô vẫn vô tội như cũ, “Nguyên Nguyên ngoan, anh chỉ nhìn một chút thôi, tuyệt đối không sờ loạn.”
Tô Địch Nguyên nhắm chặt hai mắt, thầm nhớ lại lời mẹ dặn.
“Nguyên Nguyên, con phải đề phòng nam giới lạ mặt, không được để nam giới lạ mặt tuỳ tiện lại gần con.”
“Nguyên Nguyên, danh tiết của con gái là quan trọng nhất.”
“Nguyên Nguyên, con phải biết cái gì càng đẹp đẽ càng có độc.”
Tô Địch Nguyên nhắm mắt, nội tâm kiên quyết, bàn tay đặt trên cúc áo run run nhưng vẫn nhanh chóng cởi ra.
…
Thiếu niên trước mặt ôm cô, sự ngây thơ và vô tội của hắn luôn dễ dàng bắt cô làm tù binh hết lần này đến lần khác, “Nguyên Nguyên, xin lỗi, nhưng em thật sự quá đẹp.”
Loại chuyện này đã có lần đầu tiên thì ắt sẽ có lần thứ hai.
Tô Địch Nguyên dựa vào ngực hắn, “A Cẩm, lúc nào thì anh đến nhà cầu hôn em?”
Thiếu niên đặt một nụ hôn lên trán cô, “Sắp rồi.”
Nhưng cái bụng của Tô Địch Nguyên lại nhanh hơn lời cầu hôn.
Tô Địch Nguyên tái mặt, đã hai tháng rồi cô không đến tháng, cuối cùng không nhịn nổi nữa, cô phải giả làm phụ nữ có chồng chạy đến dược phòng, đại phu ở dược phòng vui vẻ thông báo: “Chúc mừng phu nhân, cô đã có thai hơn một tháng rồi.”
Đối với người khác thì có lẽ tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-son-ca/2524430/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.