Quy luật nghỉ ngơi bình thường là vào đêm tối, những quy luật khác đều không đáng nói.
Thực ra chuyện làm vợ làm chồng cũng chỉ khoảng hơn mười phút, nhưngkhi mưa tạnh mây tan, vẫn còn một chút cảm giác tuyệt vời, không khíquyến rũ vây quanh, lắng đọng lại một thời gian, mới có thể chuyển tớitrạng thái bình thường. Quấn quanh như vậy, thật sự là làm người ta kinh hãi.
Nói về những lúc như thế, anh không thể không thừa nhận, nhìn dưới góc độ của đàn ông, cô thật là một tình nhân tốt.
Biết tận hưởng, biết hợp tác, khi chuyện đã qua còn biết lưu luyếnđúng mực, làm cho anh biết thế là đủ rồi, rõ ràng lưu loát, không có một chút dây dưa, thậm chí lúc cao trào qua đi còn có tâm tình nâng tayvung vung khiêu khích một câu ‘Đường tiên sinh, muốn tiếp tục không? ’.
Rõ ràng mình đã không còn sức nữa, mà lại không quên khiêu khíchngười khác, quả nhiên phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của cô. Anh bỗngnhiên có loại ảo giác, ảo tưởng có một ngày, cô bỗng chỉ còn hai bàn tay trắng, thất bại thảm hại, chỉ sợ cũng vẫn như cũ, chỉ biết hơi nâng cằm lên, sau đó tiếp tục cao ngạo. Phóng khoáng như vậy, làm người ta đaulòng.
Vì thế anh cười buông cô ra.
Tô Tiểu Miêu cẩn thận thở mạnh một cái nhẹ nhõm.
Không thể không thừa nhận, có đôi khi, cảm giác áp bách của anh khiến cô khó thở. Nhìn qua bộ quần áo nhăn nhúm của mình, cô đành lấy chiếcáo sơmi của anh mặc lên người, khi đang đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-sau-cua-tinh-yeu/2161502/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.