“Khi nào thì trở về từ Mĩ thế?”
“Mới về, còn chưa quen múi giờ đây, ” dừng một chút, người đàn ôngtiến lên, ánh mắt mang ý cười nhìn cô: “Tô tiểu thư, gặp anh, em khôngcảm thấy gì sao?”
Tô Tiểu Miêu nở nụ cười, nụ cười tràn đầy vui sướng và chân thành.
Chủ động tiến lên cho anh một cái ôm, cô thật lòng hoan nghênh anh.
“Dật Thăng, mừng anh về nước.”
Gió mát thổi qua sân thượng, thời tiết hôm nay rất tốt, ánh mặt trời lấp ló giữa mùa đông, sưởi ấm lòng người.
Trên sân thượng cũng có mấy bộ bàn ghế mây, chuẩn bị cho những ngườimuốn lên đây hít thở không khí trong lành. Nhìn xuống từ chỗ này, có thể thu hết toàn bộ thành phố vào tầm mắt, và điểm cuối cùng trong mắt tachính là đường chân trời, giống như có thể nhìn được sự vĩnh hằng.
“Quà cho em.”
Chàng trai thanh tú ngồi trên ghế mây, đưa cho cô gái bên cạnh một quyển sách.
Một bộ sách bìa cứng, là sách song ngữ, tiếng Anh và tiếng Trung,được xuất bản bởi nhà xuất bản Cộng Đồng nổi tiếng, tên tác giả được ghi rõ ràng: Alex Ding.
Tô Tiểu Miêu nhếch khóe môi: “Đây là thành quả nghiên cứu một năm của anh?”
Anh bất đắc dĩ xua tay: “Em biết đấy, tư chất của anh cũng có hạn thôi.”
Tô Tiểu Miêu nâng tay lên vò rối tóc anh, ra ý phản đối.
“Em sẽ cất giấu nó đi, ” cô làm bộ nghiêm túc: “Chờ đến khi anh tănggiá, em liền đi bán đấu giá cái này, chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-sau-cua-tinh-yeu/2161491/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.