1. Nuôi chó
Trước đây Tô Tiểu Miêu đã từng nuôi một con chó.
Cô tình cờ thấy nó trên đường, là chú chó Bắc Kinh [1] nhỏ rất xinh,bốn cái chân ngắn ngủn, cả người trắng như tuyết, tiếng kêu rất vang,khí thế oai phong, chỉ có điều nó bị què một chân sau, chắc là vì sinhra đã kém cỏi như thế nên nó bị chủ nhân vứt bỏ.
Ban đầu, với bản tính hoang dã của Tô Tiểu Miêu, cô không hề có chúthứng thú gì với loại động vật cưng được nuông chiều từ nhỏ này, Tô TiểuMiêu thích nhất là giống chó Siberian Husky [2], chưa thuần hóa. Ánh mắt của nó, cái tai của nó và cả bộ móng vuốt của nó nữa chứ, cô đều thích, dắt nó ra ngoài mới oách.
Tuy nhiên, nếu cô đã gặp rồi, thì lại không thể thấy chết mà khôngcứu, dù nó bị què một chân, nhưng tốt xấu gì cũng là sản phẩm trongnước, coi như cô ưu ái nó một chút vì cùng quốc tịch đi, thế là TiểuMiêu ôm nó về nhà.
Thời gian sau đó, chú chó nhỏ này làm Tiểu Miêu rất vui vẻ.
Thật đúng là chủ nào tớ nấy, chú chó nhỏ này cũng có điểm giống TôTiểu Miêu, không kiêng ăn, khi đói bụng thì uống nước trắng và nhai mìăn liền đều được, hơn nữa Tô Tiểu Miêu thường xuyên ở nhà lớn tiếng đọcdiễn cảm những lời trích dẫn của chủ tịch, vì thế chú chó Bắc Kinh nàycả ngày gián tiếp học tập giáo dục của Đảng, tư tưởng giác ngộ cũng caohơn rất nhiều so với bạn bè cùng giống với nó, biểu hiện cụ thể chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-sau-cua-tinh-yeu/2161485/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.