‘Tớ thích một người’, Ngư Vi điềm tĩnh nói.”
***
Ra khỏi dãy tòa nhà phòng học, Ngư Vi không hỏi anh muốn đưa mình đi đâumà tự đi về phía cổng trường, vừa đi được mấy bước đã bị Bộ Tiêu kéo cổáo khoác đồng phục lôi lại rẽ theo hướng khác.
Trên sân vận động, đèn pha chiếu sáng rực, có một nhóm nam sinh đang chơibóng rổ trên sân. Bộ Tiêu dẫn Ngư Vi bước ra bóng tối băng qua bãi tậphướng về phía căn tin, khi đến trước cửa nhà ăn sáng choang, anh chẳngchút lạ lẫm bước nhanh vào.
“Chú muốn ăn cơm ở căn tin sao ạ?” Ngư Vi nhất thời có chút kinh ngạc.
“Chú không ăn, tối nay còn có tiệc.” Bộ Tiêu thản nhiên vén rèm cửa để cô vào.
Nhiệt độ trong nhà ăn ấm hơn bên ngoài rất nhiều, hương gạo chín thoangthoảng lan tỏa khắp phòng. Căn tin của trung học Z Ngư Vi đang theo họcnấu ăn rất ngon, món nào cũng hấp dẫn và giá cả hết sức phải chăng. Vìvậy lúc trước có nhiều người bên ngoài chỉ vì muốn ăn cơm ở đây mà đặcbiệt vào đăng ký mua thẻ ăn. Nhưng về sau trường học sợ có quá nhiềungười lạ trà trộn vào không kiểm soát được nên đã bỏ không bán cho người ngoài nữa. Hiện tại chỉ có giáo viên học sinh và nhân viên trong trường mới có thể ăn cơm ở đây.
Ngư Vi còn đang lo lắng Bộ Tiêu sẽ bị đuổi ra ngoài, kết quả sau khi chọnthức ăn xong, cô thấy anh lấy từ trong túi quần ra một cái thẻ ăn, quẹtthẻ giúp cô thanh toán.
“Phải ăn hết.” Anh tìm một chỗ đi tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-quyen-khong-tan-ho-ly-thuc-thuc/22413/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.