Bảo bối, anh sẽ không đi đâu nữa hết, mãi mãi ở đây.”
***
Vào một đêm mùa hè nào đó, màn đêm sâu thẳm, trong phòng không có tiếng động nào ngoài tiếng rì rì của máy lạnh đang phá tan cái nóng oi ả mùa hè. Ngư Vi đẩy gọng kính nhỏ trên sống mũi, đóng biểu đồ trên máy tính lại, sau đó mở sách tài liệu bên cạnh ra. Bốn năm đại học đã thấm thoát trôi qua, sau khi tốt nghiệp, thay đổi lớn nhất về ngoại hình đó là Ngư Vi đã vinh dự có thêm cặp kính làm bạn đồng hành. Việc học nặng nề thời trung học không làm cô bị cận, kết quả khi lên đại học vì bận rộn quá nhiều công việc khiến đôi mắt cô cũng quá tải theo.
Chủ yếu là nghiên cứu cách kinh doanh cửa hàng trà lạnh kia của mình, từng bước tiến vào thị trường mở rộng thêm ra. Trong thời gian đó, Ngư Vi đã dành rất nhiều thời gian và tâm huyết, tích lũy được nhiều các mối quan hệ, trong vòng ba năm, ở thành phố G đã có năm cửa hàng ‘Trà Tiểu Ngư’, khoảng thời gian trước khi bắt đầu bận rộn bảo vệ luận án tốt nghiệp, Ngư Vi còn tranh thủ trả lời một cuộc phỏng vấn của đài truyền hình địa phương, chủ đề chính là sinh viên khởi nghiệp, cô là một trong những khách mời.
Khi đó người dẫn chương trình hỏi cô sau khi tốt nghiệp có dự định gì, có phải sẽ tập trung vào sự nghiệp đẩy mạnh phát triển ‘Trà Tiểu Ngư’ ra khắp cả nước hay không. Ngư Vi có chút ngập ngừng trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-quyen-khong-tan-ho-ly-thuc-thuc/2129347/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.