Mười năm anh lớn hơn em chính là dùng để dỗ dành chiều chuộng em.”
***
Vì không bật điều hòa nên toàn thân Ngư Vi ướt đẫm mồ hôi, cô không biếtnó túa ra từ cơ thể mình hay từ trên người Bộ Tiêu, hai cơ thể quyệnchặt vào nhau, những nơi da thịt đi qua cảm giác dinh dính quyến luyếncàng khiến người ta khó tách rời. Mãi hồi lâu sau, anh mới gục sấp trênngười cô lắng lại nhịp thở, nhưng rất nhanh sau đó, Bộ Tiêu lại lần dòtìm cánh môi Ngư Vi, cô có thể cảm nhận được những giọt mồ hôi len vàomôi mằn mặn.
Anh trao cô nụ hôn dịu dàng ẩm ướt đầy vuốt ve nhẫn nhịn tựa âu yếm vỗ về,nhưng dường như ngọn lửa hừng hực trong lòng vẫn như thiêu như đốt,những nhẹ nhàng đó không thể khiến anh thỏa mãn, tóc mai ướt đẫm mồ hôicủa anh lướt trên gò má cô, nụ hôn ngày càng mất kiểm soát. Ngư Vi cóthể cảm thấy nơi nào đó của anh lại nổi lên phản ứng.
Cô vội đẩy anh ra, khẽ thì thầm: “Đã mấy lần rồi anh, dừng lại đi, em không chịu nổi…”
Bộ Tiêu nghe thấy giọng nói của cô yếu ớt chẳng còn chút sức lực nào, đành phải ngoan ngoãn dập hỏa khí, tự hạ nhiệt chính mình. Anh mở chăn ra ôm Ngư Vi vào lòng, gối đầu cô lên khuỷu tay mình rồi mỉm cười xấu xa nhìn cô đăm đắm.
Bộ Tiêu vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, yêu chiều xoa mái tócđen ướt nhẹp mồ hôi, thấp giọng nói: “Bảo bối, vừa rồi em ngoan lắm, cóđau không em…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-quyen-khong-tan-ho-ly-thuc-thuc/2129329/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.