“Con sói xám mò mẫm đi tìm vợ.”
***
Sau khi Ngư Vi dạy xong, xuống dưới lầu cũng đã hơn năm giờ. Cô gọi điệncho Sở Phong xin nghỉ làm ở quầy bar một buổi rồi bảo Bộ Tiêu đưa mìnhđến chợ hải sản gần đó. Đến chợ, anh không đợi bên ngoài mà nắm tay côcùng nhau đi vào. Lúc đến quầy bán tôm cua và các loại cá biển, vì córất nhiều chủng loại nên Ngư Vi phân vân mãi không biết nên mua gì, ngẫm nghĩ một lúc, lại nhìn Bộ Tiêu: “Anh muốn ăn gì ạ?”
Bộ Tiêu nghe vậy không nhịn được bật cười, nhìn vào mắt cô: “Không phải là sinh nhật chị dâu cả sao, sao lại hỏi anh muốn ăn gì…”
Ngư Vi từ trước đến giờ luôn là người ‘liều chết’ không bao giờ nhút nháthay e thẹn, cô thẳng đuột một câu: “Em chỉ toàn nghĩ đến anh, dĩ nhiênlà hỏi anh rồi ạ.”
Bộ Tiêu nghe xong câu nói của cô lại bị đưa lên tên lửa véo lên trời. Bâygiờ anh mới phát hiện thì ra cô luôn trêu anh, còn đùa bỡn không cho anh ‘ăn’, anh đi phía trước che chắn cho cô nắm bàn tay nhỏ nhắn của cô dắt theo sau, có chút gian manh kéo âm cuối thật dài: “Anh muốn ăn cá.”
Nếu anh muốn ăn cá vậy thì đơn giản rồi, ở đây khắp nơi đều là cá. Ngư Vidừng lại trước một bể kính, nhìn đủ loại cá khác nhau đang lượn lờ bêntrong: “Nhiều như vậy, anh muốn ăn loại nào? Cá sông hay cá biển ạ? Chịdâu nói trong nhà đã chuẩn bị sẵn cá mú cho bữa tối…”
Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-quyen-khong-tan-ho-ly-thuc-thuc/2129325/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.