“Năm hộp bao cao su, vẫn là cái loại năm mươi tám tệ đó….”
***
Giữa cái mùa hè oi ả tháng tám, mỗi ngày đều như nhúng mình trong nước sôi,trong tiếng ve sầu inh ỏi, cây cối tươi tốt cũng không phủ xanh được cái nắng chói chang như đổ lửa, nhiệt độ cứ liên tục giữ ở mức cao, khônghạ thấp được chút nào. Mỗi ngày, Ngư Vi đều đến cửa hàng tiện lợi làmviệc, lúc thay đồng phục, mồ hôi trong cổ áo tứa ra như nước, phải ngồitrước máy điều hòa một lúc lâu mới khô ráo, cả ngày trên người đều cócảm giác nhơm nhớp rất khó chịu.
Nói chung, công việc ở cửa hàng tiện lợi này không có gì phức tạp, nhưng vì tất cả mọi việc đều là lao động chân tay cần dùng sức, nên mệt hơn rấtnhiều so với làm ở quán bar. Ban ngày, cô phải đứng trong quầy thu ngâncho đến khi hết giờ. Lúc mới bắt đầu, đứng được mấy hôm, chân Ngư Vi bịgiãn tĩnh mạch. Sau khi về đến nhà, cô xoa thuốc, ngâm chân, ban đêmgiảm đau được một chút, ngày hôm sau lại cắn răng đứng tiếp, nên đến giờ chân có chút sưng lên.
Nhưng mệt nhất không phải là đứng làm thu ngân, mỗi sáng khi xe tải đến giaohàng, phải kiểm kê hàng tồn kho, giúp đỡ tài xế và sư phụ giao hàngchuyển hàng vào trong tiệm, việc này làm cho cô có chút không chịu nổi.
Một thùng carton lớn chứa đầy thức uống đóng chai, đừng nói là một lầnkhiêng một thùng, cô chỉ có thể để nó dưới đất rồi đẩy đi, căn bản không cách nào khiêng lên nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-quyen-khong-tan-ho-ly-thuc-thuc/2129320/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.