Tống Chiêu cuộn mình trong vòng tay Cửu Minh, khẽ "ừm" một tiếng, vùi khuôn mặt đỏ bừng vào hõm cổ hắn.
Trong lòng vừa quyến luyến sự dịu dàng, vừa thầm mắng mình không có chí khí, sao lại dễ dàng khuất phục như vậy? Rõ ràng mình không thích mà... Sắc đẹp quả nhiên là một con dao, không phân biệt nam nữ.
Cửu Minh ôm nàng đi qua hành lang hoa, gia nhân thấy vậy đều tránh, trong mắt lóe lên ánh sáng vui vẻ.
Tống Chiêu lấy tay áo che mặt, rất xấu hổ, giãy giụa muốn xuống, nhưng Cửu Minh không chịu.
Vừa ra khỏi hành lang, liền thấy bên ngoài cổng hoa, quản sự tiền viện đang nhón chân, không ngừng nhìn về phía này.
Đêm thu lạnh lẽo, nhưng trên trán quản sự lại lấm tấm mồ hôi, cổ áo cũng ướt đẫm.
Đợi nhìn thấy bóng dáng hai người, quản sự cũng không màng lễ nghi xông lên, "phịch" một tiếng quỳ trên phiến đá xanh, run rẩy nói:
"Thất tiểu thư, Hách Liên đại nhân nhất quyết muốn gặp người chủ sự, lão nô thật sự... thật sự không đối phó nổi!"
Ông nâng tay áo lau mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng kêu khổ không ngừng.
Căn nhà này ngày thường vốn rất yên tĩnh, từ khi vị cô gia nhà họ Cố này vào cửa, sóng gió liền nối tiếp nhau. Vị Hách Liên đại nhân hôm nay lại là người lạnh lùng vô tình, ông chỉ là một quản sự giữ cửa, làm sao chịu nổi thế trận này? Tống Chiêu nghe vậy liền kéo tay áo ra, theo bản năng liếc nhìn Cửu Minh. Chỉ thấy khóe môi hắn khẽ nhếch, trong mắt như đọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-phu-dung/5082248/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.