Tống Chiêu hái một bông hoa cài lên tóc, nói với Cửu Minh:
"Hoa phù dung có một truyền thuyết đẹp. Tương truyền từ rất lâu rồi, có một nàng tiên xinh đẹp, vì yêu một người phàm mà bị đày xuống trần gian. Nàng tiên vì muốn được ở bên người mình yêu mãi mãi, cam tâm hóa thành một bông hoa phù dung, bên cạnh bảo vệ người yêu."
Cửu Minh vo tròn cánh hoa, nhàn nhạt nói:
"Cái này không giống với những gì ta nghe ở Lan Khê. Truyền thuyết kể rằng hoa phù dung được hóa thành từ nước mắt của thần long."
"À?" Tống Chiêu tò mò hỏi: "Bắc địa có truyền thuyết này sao? Kể thế nào?"
"Truyền thuyết kể rằng con thần long này vì phạm thiên quy mà bị đày xuống trần gian, nước mắt của nó hóa thành hoa phù dung, tô điểm cho mặt đất trần gian." Cửu Minh giải thích.
Tống Chiêu không hài lòng vì câu chuyện này chỉ có một câu, tiến lên nắm lấy tay áo Cửu Minh, vội vàng nói: "Nó vì sao phạm thiên quy? Lại vì sao rơi lệ?"
Thần sắc Cửu Minh hơi cứng lại, hắn chỉ nói bừa thôi, sao Thất tiểu thư lại coi là thật chứ? Hắn cúi đầu nhìn thấy những ngón tay thon dài của nàng nắm chặt vạt áo hắn, móng tay hồng trắng ánh lên vẻ óng ả.
Hắn đứng yên không động, ý vị sâu xa nói: "Có lẽ là không được Long Vương yêu thích, nên bị đày xuống trần gian chăng?"
Tống Chiêu có chút thất vọng, truyền thuyết về hoa phù dung luôn ca ngợi tình yêu chung thủy, chưa từng nghe nói đến câu chuyện thần long hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-phu-dung/5082242/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.