Tống Chiêu nói những lời cay nghiệt, nhưng trong lòng lại rất khó chịu. Chuyện trúng d.ư.ợ.c tình, dường như bị Cửu Minh chạm vào nơi mềm yếu nhất trong lòng, nàng mới phản công theo bản năng để tự vệ.
Từ Hầu phủ đến biệt viện, nàng chỉ dùng t.h.u.ố.c do Sở Sở mang đến. Nếu có người hạ dược, chắc chắn là bát t.h.u.ố.c này có vấn đề. Sở Sở không cha không mẹ, năm tuổi được Hầu phủ nhận nuôi, tình cảm với nàng rất sâu đậm, trên danh nghĩa là con nuôi của gia chủ Diệp thị của biệt viện này, nhưng thực chất lại là chủ nhân ở đây.
Hai năm nay, Sở Sở dồn hết tâm huyết vào y thuật, cùng với Vu y nghiên cứu bệnh tình của Tống Yến, bên ngoài lại giữ đúng bổn phận, chăm sóc Tống Yến rất tỉ mỉ chu đáo, Tống Chiêu không có lý do gì để nghi ngờ nàng ấy.
Trong biệt viện này, người có thể lén lút hạ d.ư.ợ.c vào t.h.u.ố.c của Tống Chiêu, ngoài Sở Sở, chỉ còn lại Vu y. Nhưng tại sao Vu y lại làm như vậy? Tống Chiêu đã vất vả lắm mới cầu được Vu y chữa bệnh cho Tống Yến, ngoài việc coi trọng y thuật của bà, còn coi trọng phẩm hạnh của bà. Nếu đêm mưa hôm đó, Vu y không tìm đến, không đưa tay ra giúp Tống Chiêu đang chìm trong bùn lầy, Tống Chiêu cũng sẽ không giao người thân yêu nhất của mình cho bà.
Trước đây, Trung Dũng Hầu không yên tâm, đã nhiều lần điều tra thân thế của Vu y. Tổ tiên của bà từng là một ngự y trong Thái y viện của Trần quốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-phu-dung/5082233/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.