Mấy ngày nay trời mưa liên tục, nhiệt độ giảm xuống rất thấp.
Tiểu khất cái này thân thể suy yếu, hiện tại bị nhiễm phong hàn rất nghiêm trọng, nhất định phải uống thuốc trừ hàn mới được.
Chỗ Thanh Vân tự phát cháo và y phục cách nơi này không xa, Liễu Niệm vừa mới phụng mệnh sư huynh hắn chạy về bưng thuốc.
Lúc hắn bưng thuốc tới đây cho Liễu Ngộ, liền thấy được Hành Ngọc tay cầm theo đường nhân đứng cách đó không xa.
Liễu Niệm đem thuốc đưa cho Liễu Ngộ, đồng thời sáp lại gần bên người Liễu Ngộ thì thầm hai câu.
Đang đỡ lưng cho tiểu khất cái, Liễu Ngộ an tĩnh đút hắn ăn cháo nghe vậy ngẩng đầu, nhìn về phía Hành Ngọc, gật đầu ra hiệu.
Sau khi chào hỏi, hắn lại lần nữa cúi đầu, tiếp tục cho tiểu khất cái ăn cháo.
Liễu Niệm buông bát xuống đi trước một bước.
Khi đi ngang qua người Hành Ngọc, Liễu Niệm chắp hai tay trước ngực, nghiêm túc nói: "Lạc chủ, lại gặp mặt."
Hành Ngọc hỏi: "Có cần ta giúp một tay không?"
Liễu Niệm lắc đầu.
Hành Ngọc đưa đường nhân trong tay còn chưa được động qua cho hắn: "Ăn không?"
Liễu Niệm lại lắc đầu.
Hành Ngọc: "Bây giờ tâm tình ngươi không tốt, ăn một chút đồ ngọt cũng có thể làm giảm bớt đi phần nào."
Trên mặt Liễu Niệm hiện lên mấy phần do dự.
Thấy vậy, Hành Ngọc trực tiếp nhét đường nhân vào trong tay hắn.
Đường nhân được tạo hình thành một tiểu hài tử ngây thơ đáng yêu, màu sắc đẹp đẽ, không cần nếm thử hương vị, chỉ cần nhìn như vậy cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-phat/528811/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.