Đương nhiên, bỏ trốn khỏi Hợp hoan Tông chính là chuyện cười.
Đệ tử nội môn nòng cốt nếu trốn đi sẽ bị tông môn phái người truy sát, loại sự tình lưu vong mệt mỏi này hay là thôi đi.
"Dù sao thời hạn nhiệm vụ là mười năm, cho nên nàng cũng không vội".
Hành Ngọc chậm rãi xoay người, ngự kiếm bay về Ninh Du phong.
Du Vân đang ngồi trong sân pha trà, dùng lá trà chính hắn tiện tay gieo xuống, cũng không phải chủng loại nổi danh gì.
Nhưng cho dù là loại trà bình thường, được tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ chú tâm vun trồng bào chế, chắc chắn không phải là vật bình thường.
Hành Ngọc ngự kiếm bay về đỉnh núi, vốn là dự định tìm một chỗ ngủ, kết quả chóp mũi ngửi được một cổ trà hương sảng khoái.
Ninh Du phong chỉ có thầy trò hai người ở đây, trà này dĩ nhiên là do vị sư phụ tiện nghi của nàng pha.
Vừa mới nhận được nhiệm vụ nội môn, theo lý mà nói đệ tử là nàng cũng nên hướng sư phụ thỉnh an, thông báo luôn việc này.
Nàng quanh năm đều ở trong Hợp hoan Tông, trong tay cũng không dư dả gì, đệ tử ra ngoài chấp hành nhiệm vụ khó khăn như vậy, về tình về lý sư phụ cũng nên ban cho nàng một ít bảo vật.
Nghĩ như vậy, Hành Ngọc đi thẳng tới sân của Du Vân.
"Sư phụ, đệ tử tới thỉnh an người".
Nàng ở ngoài cửa viện thi lễ một cái.
"Vào đi". Thanh âm của Du Vân truyền tới.
Hành Ngọc đẩy cửa gỗ đi vào, lại thi lễ lần nữa.
Du Vân xua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-phat/528803/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.