Rời khỏi luyện kiếm đài, Hành Ngọc lại lần nữa chọn gốc cây ngô đồng.
Cây ngô đồng này cực cao, cành cây thô to, nằm lên trên sẽ không cảm thấy bị cộm, hơn nữa ở sâu trong rừng, không có người dễ dàng tiến vào.
So sánh những ưu điểm của nó, khuyết điểm duy nhất là phiến lá thưa thớt dễ bị ánh sáng làm lóa mắt, thật ra cũng không khó chịu đựng như vậy.
Hành Ngọc nhìn xung quanh, hái một tấm lá so với mặt còn lớn hơn, thân hình lóe lên liền ngồi xuống trên cây.
Nàng chậm rãi nằm xuống, đem phiến lá che ở trên mặt, ngâm nga bài hát không hoàn chỉnh rồi chìm vào giấc ngủ.
Trên thực tế, nơi yên tĩnh mà Hành Ngọc chọn cũng không hẳn như vậy.
Nàng vừa mới buồn ngủ, dưới tàng cây truyền đến một đạo âm thanh trong trẻo: "Lạc chủ tinh thần thật tốt."
Tinh thần tốt!
Giấc ngủ ngon của nàng chính là bị những người này cứ chốc chốc lại phá hư.
Hành Ngọc đưa tay lấy đi lá cây che trên mặt, nghiêng đầu nhìn xem nữ nhân đứng dưới tàng cây.
Lục soát trong trí nhớ một phen, Hành Ngọc chân mày khẽ nhếch: "Hóa ra là Mộ chủ."
Trong thập đại thiếu chủ, chỉ có ba vị là nữ tử.
Trong đó, Hành Ngọc khí chất thanh lãnh, Vũ Mị yêu diễm còn Mộ Hoan lại rất xinh đẹp.
Nàng mặc một thân sa quần hồng nhạt lấp ló nửa kín nửa hở, biểu tình trên mặt thiên chân vô tà, đôi mắt trong veo như chân tâm tiên tử.
Nhưng chẳng qua đây cũng chỉ là vẻ bề ngoài thôi.
Một thân tu vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-phat/528800/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.