“ Rốt cuộc thì thứ mình thấy, nó có phải là một ảo ảnh hay không? Nhưng mà tại sao mình lại cảm nhận được, anh ta thật sự rất chân thật. Bên cạnh đó, còn có khuôn mặt hệt Alyn chứ! Rốt cuộc chuyện này là thế nào đây? ”
Chống hai tay lên cằm, nó đưa mắt nhìn vào phần thức ăn trên bàn rồi thở dài. Không biết người nó thấy tối hôm qua, có phải là một hồn ma không? Nếu vậy, nó phải đi cúng giải hạn rồi.
- Mình bị sao vậy không biết?
*Cộp*
*Cộp*
...
Rồi tiếng bước chân của ai đó đang dồn dã về phía nó. Đưa mắt nhìn vào phần thức ăn vẫn chưa được sử dụng qua, anh bất giác cau mày. Giờ này vẫn chưa chịu ăn sao? Thật là cứ mơ mộng hết thuốc chữa.
- Nè, sao em không ăn đi? Ăn nhanh lên, chúng ta còn phải đến siêu thị nữa!
Anh nói. Nghe giọng của Alyn, nó ngơ ngác ngước lên nhìn. Ủa? Mà đi siêu thị để làm gì?
- Tại sao phải đến siêu thị? Tôi đâu có cần mua thứ gì đâu!
Nó ngây ngô đáp. Sau khi nghe được những lời từ miệng nó, anh nhếch môi rồi đưa tay kéo ghế ngồi xuống:
- Có thật không? Có thật là em không cần mua gì không? Nếu vậy, tôi cũng không cần phải lo lắng việc em đi học nữa rồi!-Nói xong, anh nhanh chóng kéo phần thức ăn của nó về phía mình- Vậy đi! Để tôi ăn phụ em!-Nhướng mày, anh nói tiếp. Sau đó, từ tốn cẩn thận thay nó ăn. Quan sát cái điệu bộ tự cao kia, đôi mày nó nheo lại. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-nhi-nghich-ngom-em-co-nho-toi-khong/113651/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.