Úc Ninh cảm thấy mình sắp bị yêu quái này thao chết.
Vật kia quá hung mãnh, thô bạo xâm nhập vào thân thể y, bụng như sắp nứt ra nhưng lại không hoàn toàn đau mà còn có sảng khoái, máu trong người đều sôi trào khiến y không thở nổi.
Hai tay đẫm mồ hôi của Úc Ninh ôm bụng, mắt đẫm lệ mông lung rên rỉ xin tha, nói y sắp bị làm hỏng, bụng đau.
Tạ Trản cười hôn lên môi y dịu dàng như muốn trấn an, lui ra ngoài rồi lại ôm Úc Ninh xoay người y lại, từ phía sau đâm vào.
Úc Ninh rên rỉ một tiếng, tóc đen ẩm ướt dán lên lưng, da thịt mỏng manh trắng nõn lộ ra dấu vết tình dục đỏ bừng. Tạ Trản thấy dáng vẻ bị thao đã quen của y thì càng thêm khó nhịn, mỗi một cái đều muốn đâm sâu vào tiểu huyệt. Tử cung bé nhỏ bị thao mở, bên trong thịt mềm ướt sũng bị ma sát tê dại nóng lên, tham lam siết chặt âm hành của yêu quái.
Tạ Trản không phải yêu quái thanh tâm quả dục, lớn lên ở điện thờ Phật trong tháp cổ, nhận nhang khói của nhân gian, nạp oán hận của người chết, thất tình lục dục tràn lan như thủy triều, đa tình mà cũng vô tình.
Úc Ninh chịu không nổi cao trào quá mãnh liệt, tính khí bắn ra tinh dịch thưa thớt, thân thể co rúm lại, miệng nghẹn ngào gọi tên Tạ Trản, tay vô thức duỗi ra sau như người chết chìm muốn bám lấy khúc gỗ cứu mạng. Tạ Trản ngẩng đầu lên, trong con ngươi lộ ra sắc đỏ ma mị, nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc/1140844/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.