🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Úc Ninh xuống núi trở lại ngã rẽ, trên đường vắng lặng chẳng có một ai.

Y ngây ngẩn nhìn quanh, không biết nên làm thế nào, kêu mấy tiếng cha mẹ rồi quay đầu tìm vài vòng, không ai trả lời y. Cuối mùa hè thời tiết nóng bức nhưng Úc Ninh lại thấy lạnh lẽo, qua hồi lâu mới nhớ khóc, hốc mắt dần đỏ lên.

Người kia nói đúng, cha mẹ thật sự không cần y nữa.

Úc Ninh nắm mớ quả đỏ trong tay ngơ ngác đứng đấy, nhìn như cún con bị vứt bỏ, chân tay nhỏ bé non nớt, đi đường cũng không biết đi thế nào.

Tạ Trản nhìn theo mà trong lòng chẳng chút lăn tăn, không có nửa phần thương hại, trái lại cảm thấy đồ ngốc này tuy có ngốc thật nhưng bề ngoài rất xinh đẹp, khóc lên thật mê người.

Úc Ninh gầy gò, khung xương nhỏ, khuôn mặt cũng nhỏ, đôi mắt to đen láy, khi ủy khuất nước mắt tràn ra sáng long lanh.

Lông mi Úc Ninh chớp chớp, bả vai run lên một cái khiến nước mắt lập tức trượt xuống mặt, thấm vào đất cát khô cằn.

Thật lãng phí, Tạ Trản nhìn nước đọng trên mặt đất, quỷ thần xui khiến đưa tay quệt nước mắt Úc Ninh đưa lên miệng nếm rồi ung dung hỏi: "Đồ ngốc, ta có lừa ngươi không?"

Úc Ninh làm như không nghe thấy, nước mắt lộp độp rơi xuống.

Tạ Trản tặc lưỡi bóp cằm y nói: "Đừng khóc."

Lúc này Úc Ninh mới ngẩng mặt lên nhìn Tạ Trản, chóp mũi đỏ hồng, miệng cũng đỏ, lông mi ướt nhòa, y hất tay Tạ Trản thút thít nói: "Ngươi đi đi!"

Úc Ninh không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc/1140833/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đồ Ngốc
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.