Chiếc xe dừng tại nhà xe, Moon đi cất xe xong xuôi cô và Moon cùng lên lớp.Lướt nhẹ trên dãy hành lang với bao ánh nhìn sợ hãi có, ngưỡng mộ có và căm ghét có.Cô và Moon vẫn bước đi mà đâu biết đằng xa có một ánh mắt căm ghét, một nụ cười nửa miệng.
Từ đằng xa một cô gái quần áo xộc xệch đầu tóc rối bù, khuôn mặt có vài vết hằn đỏ, tay chân có vài vết trầy xước và vài chỗ máu đang chảy túa ra chạy ngược hướng với cô và Moon, cô gái có vẻ đã kiệt sức đi lảo đảo.Mọi người tránh cô gái kia như tránh một con vật gớm ghiếc nào đó. Cô gái chao đảo và bất ngờ ngã ngay trước mặt cô và Moon, ngất lịm đi. Cô nhẹ nhàng tiến lại phía cô gái, nhìn suy xét,Moon cũng đi theo tiểu thư.
- Dìu về phòng y tế.- Cô vẫn nhẹ nhàng và bình thản nói.
- Vâng!-Moon.
Cô và Moon cùng dìu cô gái đó về phòng y tế trước bao con mắt vẫn đứng trơ ra đó, chỉ biết nhìn.Mọi người thì không khỏi ngạc nhiên vì hành động của cô và Moon.
Tại phòng y tế........
Cô y tá bước từ trong phòng ra, trên tay cầm khay thuốc.Moon tiến lại chỗ cô y tá.
- Cô gái đó sao rồi chị?-Moon hỏi cô y tá.
- Em ý do bị thương nên đã kiệt sức mà ngất đi thôi sẽ không sao đâu em đừng lo.- Cô y tá.
- Vâng!-Moon.
Cô y tá bước đi để lại cô và Moon ở lại.
Cô vẫn ngồi đó khuôn mặt thiên thần không có chút cảm xúc nào, lạnh lùng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-yeu-anh/9813/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.