Moon bước những bước đi nặng nề trên dãy hành lang, khuôn mặt cúi gằm xuống. Trong lúc này cô nhóc còn chẳng biết tâm trạng của mình ra sao nữa. Mọi học sinh khi thấy Moon bước qua mình thì không khỏi ngạc nhiên vì mọi lần trên môi cô nhóc luôn nở nụ cười hơn thế Moon luôn gắn lấy Tuyết nay thái độ cô nhóc hoàn toàn khác và điều lạ là không thấy Tuyết đâu. Moon vẫn bước đi và cô nhóc cảm nhận được những tiếng bước chân thật nặng nề. Trong ánh nhìn của Moon trên dãy hành lang luôn là những kí ức. Tiếng cười, tiếng nói, sự hồn nhiên khi Moon bên cạnh Nhi luôn hiện ra trước mắt Moon. Không muốn nhìn thì những lời nói luôn vang lên bên tai. Nước mắt cứ lăn dài trên má, cố mím chặt môi để không khóc thành tiếng, bàn tay nắm chặt lại. Có ai hiểu cho cô nhóc lúc này! Có ai có thể xoa dịu nỗi đau này! Có lẽ không ai có thể làm tốt hơn chính cô nhóc. Bước vào lớp như mội cái xác không hồn. Moon lẳng lặng lại chỗ mình ngồi mà gục xuống giả vờ ngủ để tránh ánh mắt của Quang. Còn Quang thì nhìn Moon lo lắng nhưng cũng không nói gì.
Reng... reng.
Tiếng chuông báo hiệu vào lớp vang lên. Tất cả học sinh trở về lớp mình để bắt đầu một ngày học. Khi học sinh đã ổn định thì cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp theo sau là một học sinh mới. Cả lớp xôn xao bàn tán.
- Bạn đó cũng xinh nhỉ!- Bạn gái 1.
- Ừ! Cũng xinh! Chắc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-yeu-anh/2995514/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.