[ Tiếp
Trong tâm trí cô một sự đau đớn và một sự vui mừng.
Bằng... bằng.
Tiếng súng vang lên xé tan không gian, cô gái quay lại nhìn người sau mình bằng ánh mắt buồn và thất vọng. Khi cô gái nổ súng cũng là lúc Moon bóp cò và viên đạn xuyên thẳng vào mạn sườn cô gái. Ông Trần tránh được phát súng nhìn Moon đầy đắc ý. Moon nhìn sâu vào đôi mắt xanh biển kia bàn tay Moon hạ khẩu súng xuống và dần buông lơi tay khiến khẩu súng rơi xuống đất.
- Sao? Em!- Cô gái.
- Gia đình cô và cả cô phải trả giá cho cái chết của ba tôi cô nghe rõ chưa?-Moon hét lên đầy phẫn uất.
- Tuyết!- Quân chạy tới đỡ lấy cô khi cô đang từ từ ngã xuống khi bị trúng phát súng của Moon.
Quang cũng chạy tới bên cô, cậu nhìn Moon bằng cái nhìn xoáy sâu.
- Tại sao cô lại làm thế với chị mình?- Quang.
- Ha ha! Chị ư? Không! Cô ta là kẻ thù của ta! Cô ta phải chết!- Moon cười điên dại.
- Cô điên thật rồi!- Quang.
- Ha ha tao đang điên đó!- Moon.
- Cô cố gắng lên! Tôi sẽ đưa cô tới bệnh viện nhanh thôi.- Quân.
Cô nhìn Moon đầy đau xót, đôi môi cô mấp máy và từ từ ngất đi trong vòng tay của Quân.
Ông Trần khẽ nhếc môi cười, nhìn người con gái kia.
Bốp... bốp.
Tiếng vỗ tay của ông Trần càng như tăng thêm sự tức giận, Quân quay lại nhìn ông Trần bằng đôi mắt lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-yeu-anh/2995478/chuong-44-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.