[ Tiếp
- Viên đạn có tẩm độc giờ tính mạng đang rất nguy kịch.Tiểu thư nói "loại độc Taipan".- Anh.
- Anh mau lái lại gần chúng tôi sẽ có cách.-Scorpio.
-Có chuyện gì vậy anh?- Moon.
- Viên đạn có độc.Tình hình rất nguy cấp chúng ta phải nhanh lên không tiểu thư....-Scorpio.
M.n trong máy bay hoảng hốt khi nghe Scorpio báo tin xấu đó.
- Không tiểu thư không thể trúng độc được.Không!Tiểu thư!- Moon hét lên trong đau đớn những giọt nước mắt lăn dài.
- Em bình tĩnh nào!- Sky.
- Không tiểu thư!- Moon.
Anh nhìn cô đang lịm dần đi mà trong lòng đau thắt và mất bình tĩnh.
-Không cô mở mắt ra đi.- Anh.
- Bông....tuyết! Hoa....đào! Mẹ....ơi!- Cô.
Cô dần dần lịm đi,trên môi cô vẫn còn mấp máy " Bông.......tuyết" và cô từ từ chìm vào giấc ngủ sâu.
- Không cô tỉnh lại đi.Cô không được ngủ mà.Tỉnh lại đi! Vì cứu tôi mà cô phải thế sao? Cô phải tỉnh lại không tôi sẽ ân hận suốt đời.- Anh hét lên trong đau đớn.
Vết thương đã ngừng chảy máu,Bàn tay cô buông thõng,từ tay cô một vật rơi xuống.
Cong....
Anh nhìn xuống sàn máy bay nơi phát ra âm thanh, trên sàn một chiếc vòng cổ màu trắng tinh khiết,hình bông tuyết lấp lánh trông thật đẹp mắt.Anh nhặt chiếc vòng cổ lên, một chiếc vòng cổ hình bông tuyết trong suốt nó phát ra những tia sáng lấp lánh trông rất bắt mắt,trên đó có khắc chữ TU rất nhỏ.Đó là chiếc vòng trong lúc anh bị ngạt thở do người trên máy bay đã cài sẵn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-yeu-anh/2995448/chuong-37-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.