[ Tiếp
- Thôi chào cháu ta còn có việc.Chuyển cho ta nhanh nhé!- Ông Leo đứng lên chìa tay ra.
- Vâng! Cháu sẽ cho người chuyển ngay.Để cháu tiễn bác!.- Phương cũng đứng lên chìa tay ra bắt tay với ông Leo.
- Thôi khỏi cháu. Ta gửi lời chào tới ông Trần.- Ông Leo.
- Vâng! Cháu thay mặt ba cảm ơn bác!- Phương.
- Ừ!- Ông Leo bước đi rời khỏi sảnh chính.
Phương nhìn theo ông Leo lên xe và mất dần phía xa xa.Một nụ cười toả nắng trên môi.Từ thang máy một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp một vẻ đẹp quý phái bước ra và đi lại phía Phương.
- Con gái giỏi lắm! Mẹ sẽ kêu người làm cho con một chiếc vòng độc quyền và đẹp nhất.- Bà Kim( m.n xem lại
- Con gái của mẹ mà lúc nào chả giỏi.Mà mẹ hứa đó nha!- Phương.
- Ừ! Mẹ hứa!- Bà Kim.
Thiên Duy bước ra từ thang máy làng cho hai mẹ con bà Kim giật mình. Duy muốn ra vườn hoa cho thoải mái, Duy lướt qua mẹ con bà Kim như không hề tồn tại hai người đó. Bà Kim nhìn Duy nhếch môi tạo nụ cười nửa miệng.
- Em trai thấy chị và mẹ không chào sao? Mày đúng là loại vô học.- Phương.
- Thôi con à! Em nó đã ngu thì nói thế chứ nữa cũng vậy thôi.- Bà Kim.
Duy vẫn coi hai người họ như cát bụi còn lời họ nói như muỗi ruồi vo ve bên tai
- Thôi con đi chuyển lô vũ khí cho ông Leo đã.Tạm bye mẹ!-Phương.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-yeu-anh/2995442/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.