"Máy đẻ con?"
Cuộc đối thoại của Giai Băng và cô gái nọ từ "rôm rả" bỗng trở nên ảo não nặng nề. Một mảnh trầm mặc như nhuốm lên tất cả mọi thứ.
Khái niệm kia, tựa mũi dao nhọn khứa sâu vào tim Giai Băng, không ngừng chà sát.
Ai chẳng biết, làm vợ người ta thì cũng như cái máy đẻ con chứ, nhưng có cần sử dũng điệu bộ thương hãi như thế để nói không? Nó có điểm làm Giai Băng cảm thấy cực kì quái lạ.
Người kia có vẻ như rất đắc ý với điều này thì phải, cơ mà có gì cần phải đắc ý với điều hiển nhiên này chứ?
-Sao thế? Cứng họng rồi à? Biết điều đấy!_Người bên kia cười một tràng giả lả, thanh âm càng thêm phần mỉa mai, bỡn cợt.
-Rất tiếc là không!_Tuy khó hiểu nhưng Giai Băng vẫn không để mình yếu thế, cô cũng kéo miệng rộ lên một nụ cười nhợt nhạt_Cô nói không sai, tôi là một cái máy đẻ con. Đó là nhiệm vụ muôn thuở của một người vợ, tôi không có ý kiến.
-Cô..._Chất giọng người bên kia có chút thất thần.
-Cô đừng ghen tị trước hạnh phúc của người khác như thế, rất nhỏ nhen đấy, biết không? Và...cũng đừng nổi tà tâm khi kết tinh tình yêu của chúng tôi ra đời_Đanh thép nói liền một mạch, Giai Băng lập tức ngắt kết nổi, hơi thở từng ngụm gấp gáp hẳn.
Bỗng dưng, cô cảm thấy có điều gì đó bất an đang nhen nhói, mãnh liệt ép tâm trạng cô giảm sút nhanh chóng. Nỗi buồn, sự đau đớn, thất vọng như đạt đến đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-la-chong-cua-em/2964359/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.