-Vậy em muốn tiếp tục ở ngoài đó để làm tôi mất mặt tiếp hả?_Đằng Dạ khinh khỉnh hỏi xoáy lại, tay với lấy chiếc cà mèn đã nằm từ lúc nào trên bàn làm việc, mở nắp rồi chìa ra trước mặt Giai Băng_Còn ăn được nữa không, nếu được thì ăn cháo đi, sau đó uống thuốc cho tôi nhờ.
-Tất nhiên không thành vấn đề..._Giai Băng gật đầu hết sức cương quyết_Nhưng...ăn xong tôi sẽ đi ngoại tình với Tào Tháo, anh chịu không?
Đằng Dạ thêm lần nữa u ám mặt mày...
Tuy nhiên, nói đi nói lại, Giai Băng vẫn rất ngoan ngoãn ăn cháo, ngoan ngoãn uống thuốc. Vì là thuốc cảm nên cô vừa uống xong đã cảm thấy buồn ngủ vô cùng, miệng ra sức ngáp vô thời hạn.
Dẫu đang mải chú tâm vào màn hình ipad chơi điện tử, Đằng Dạ vẫn rất thức thời không bỏ sót cơ hội lên tiếng quan tâm, khóe môi cong lên lãng tử mang một chút gian mãnh.
-Sao thế? Buồn ngủ rồi à?
Giai Băng không đề phòng đưa đôi mắt ầng ậc nước nhìn Đằng Dạ, bộ dạng hết sức nghe lời mà gật đầu.
-Tôi không phiền làm gối cho em đâu!_Đằng Dạ mặt lạnh như đôla nếu chủ ý, đoạn làm bộ làm tịch không thèm đường hoàng nhìn thẳng vào mặt ai kia mà lén lút liếc liếc.
-Không phải đầu kia có giường sao?_Thoáng chút kinh ngạc, Giai Băng ngơ ngác chỉ tay về phía chiếc giường con con trong gốc phòng, có chút không hiểu tại sao mình không được đặt long thể lên đó.
-Cái đó..._Thuận theo vợ đưa mắt nhìn, Đằng Dạ khó chịu thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-la-chong-cua-em/2964353/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.