-Hơ? Anh...anh đang nói gì vậy?_Sững người tiếp nhận lời tuyên bố đậm chất uy hiếp của Đằng Dạ, trái tim Giai Băng giật mình chột dạ, đập mạnh trong từng đợt run rẩy liên hồi của cơ thể. Anh ta đang lôi Lãnh Kiên vào cuộc? Tại sao anh ta lại nói một điều về phương diện máu mủ bên ngoài không hề có liên quan một cách sai sót như thế? Chẳng nhẽ...anh ta đã biết được mối quan hệ sâu kín giữa cô và anh ấy? Bằng cách nào và tại sao lại dễ dàng đến thế? Cô nhớ, để tránh mọi chuyện vỡ lẻ, trước khi "tống" cho Đằng gia, cha nuôi cô đã cặn kẽ thu xếp mọi chuyện trước đây rồi mà!_Sao...sao lại lôi anh trai tôi vào?
Nếu như vậy...kế hoạch bọn cô sắp thực hiện...sẽ làm như thế nào đây?
-Anh trai...?_Nhướn nét mày lãng tử tạo thành dáng núi đứng tựa hồ rất kinh ngạc trước những gì Giai Băng vừa nói, Đằng Dạ nhìn chăm chăm vào người vợ, vẫn bằng đôi mắt sâu thẳm vô đáy mang tia nhìn ma quái tựa như chứa hàng ngàn phân tử laze xuyên thấu tâm can "con mồi", khóe môi cao ngạo thốt lên những từ ngữ trầm ổn nhưng ngột ngạt, phảng phất đâu đó mùi dấm nhè nhẹ_...Thế mà tôi quên mất anh ta là anh trai của em đấy!
-Ý...ý anh là gì?_Ép chặt tà váy trong lòng bàn tay cứng lạnh, Giai Băng cố gắng lắm mới giữ được nguyên trạng sự bình tĩnh trên nét mặt mình, yếu đuối áp đặt thâm tâm không được sợ hãi lẩn trốn tia xoi mói ẩn hiện trong đáy giác mạc u tối kia.
-Tôi nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-la-chong-cua-em/2964270/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.