Mấy hôm nay có một con bé đang lay hoay với hai cục len to ụ,trả mấy lúc mà len quấn quanh người con bé ấy, nhìn bộ dạng lúc này, ai mà gặp nó trắc cũng phải bật cười, tóc tai thì bù xù mắt thì dán vào máy tính tính xem cái người hướng dẫn cách đan khăn, mấy hôm nó toàn phải thức đêm để đan sáng dậy thì không khác gì con gấu trúc, hễ đi học là bị hắn mắng đại loại như thế này.
- Con điên này mày lại thức khuya đọc chuyện à.
- Tao đâu có
- Còn cãi tao vả vỡ mỏ
Đấu nó nói thật còn không tin, sáng hắn đèo nó đi học nó tranh thủ ôm hắn để ngủ không sợ ngủ quên lại ngã.
- Con dở kia gần 12h đêm rồi mày không ngủ à
- Tao đang học bài
- Mày lại phét mở cửa sổ ra tao coi
Nó sợ quá tắt điên đi ngủ luôn, thì hắn cũng không kêu ca gì nữa, nó thấy lạ lắm luôn từ ngày mua hai quận len này nó đêm nào cũng phải thức để làm cho xong thì hôm nào hắn cũng bắt nó ngủ sớm chẳng lẽ mọi hôm hắn ngủ muộn vậy sao đúng là chăm học có khác chẳng bù cho nó tẹo nào học được 30p là mắt cứ díu hết lại không thể tập chung được, dòng suy nghĩ của nó bị dán đoạn khi mess của nó bảo tin nhắn.
“ Lũ quỷ”
- khẩn cấp
Con dung nó viết chữ to bự trà bá gửi vào hội nhóm, hội nhóm này chỉ dành riêng cho chị em gồm nó cúc dung và hậu tụi nó chơi thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-may-khong-nhan-ra-sao/136240/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.