Tụi nó uể oải bước xuống lầu, sau bữa sáng tụi nó nằm dài trên ghế xem phim, tám chuyện, bọn hắn thì ngồi chơi game.
- Ngồi buồn cắn móng tay/cắn xong rồi lại cắn móng chân/ngồi buồn cắn móng tay/cắn cho trụi nguyên cả bàn tay_ Chẳng biết có phải ăn nhầm thuốc không mà Ngọc Thảo ngồi hát với vẩn chế bài chờ người nơi ấy.
- Eo, lớn rồi còn cắn móng tay, bẩn_ Vân ngứa mồm chọc cô.
- Sống trong đời sống cần có 1 đống tiền, để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi_ Thảo tiếp tục hát.
- Con dở hơi, có tiền mà để gió cuốn đi, thừa mỡ_ Thụy Vân tiếp tục châm chọc, mặc kệ khuôn mặt Thảo đang khẽ nhăn lại khó chịu.
- Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau đi anh, hay để chắc chắn anh cứ lắng nghe tim muốn gì rồi nói cho e nghe. 1 câu thôi, 1,2,3,5 anh có đánh rơi nhịp nào k?_ Thảo cáu nhưng vẫn tiếp tục hát.
- K, đánh rơi để cho mày nhặt à?_ Thụy Vân quả quyết.
- Mày đi chết đi, sao cứ bắc ghế vào cổ họng tao ngồi tạo dáng tự sướng thế hả?_ Cô cáu lên vơ cái gối đáp vào mặt nhỏ.
- Lêu, ai bảo mày tự nhiên lên cơn tăng động_ Nhỏ tiếp tục đùa.
- Mày có muốn răng đi trc lợi lả lướt theo sau không hửm? _ Cô nghiến răng. Xong, lại một cuộc chiến, đã thế tụi hắn cx tham gia chứ. Phong về đội Thảo trêu chọc Vân( anh này trả thù) Phương thì giúp Vân chống lại Thảo. Chỉ còn nó và hắn là phe trung lập đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-lam-ban-gai-toi-nha/60552/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.