----------------------------8h tối ở nhà nó----------------------------------- Nó bước ra khỏi phòng tắm chỉ với chiếc khăn tắm quấn trên người và một cái khăn lau đầu. Nó lau nhẹ mái tóc ướt của mình, một vài giọt nước vương trên tóc nó chảy xuống khuôn mặt mịn màng, trắng bóc, trông nó chẳng khác nào một thiên thần gãy cánh, bị lạc trong thế giới này....
- Anh đã đến bên cạnh em xung quanh mang đầy cảm giác.
Khi xuất phát anh mang hạnh phúc của tình yêu ta phiêu bạc.
Thiên thần đó là anh nhưng chợt gãy cánh.
Nhưng và rồi đến khi tỉnh giấc đã không còn thấy anh bên cạnh.
Song xô bờ cát dòng chữ kia đã mờ nhạt.
Bóng hình trong trái tim anh cũng đã đổi khác.
Giờ trong anh là ai anh đâu còn là anh.
Người anh yêu là ai đâu có còn là em.
[Mel]:
I know i know i know i know!
I love you i love you i loving you.
Vì nơi có người anh như vì sao lấp lánh.
Những chẳng biết sẽ làm thế nào.
Nơi đó trong con tim anh giá băng không phải em....- Tiếng chuông điện thoại của nó vang lên.
- Alo!- nó nói bằng một giọng lạnh băng.( t/g: Đây mới là con người thật của nó đấy các chế iu dấu của tui ạ)
- Chị ơi! Về bang nhanh lên đi ạ! Bang " Black Sky" nhận lời thách đấu của chúng ta rồi.- cô gái ở đầu dây bên kia nói với giọng hớn hở, vui sướng.(t/g: Ặc! Đi đánh nhau chứ có phải đi chơi đâu mà hào hứng quá vậy trời @)
- Rồi! Nói với họ là 8h tối mai tại nhà kho bỏ hoang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-em-yeu-anh-lam-biet-khong/68772/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.