-------------------------------------------------------Quay lại 25p trước--------------------------------------------------------------------------------------------------- - Nam ớiiii ờiiii!! - Giọng ca " thánh thót" của nó vang lên.
- Có chuyện giề? - Nam chống cằm nhìn sang nó. Nó rạng rỡ chạy đến chỗ của Nam.
- Đi chơi với em đi! - nó tươi cười, "tự nhiên như ở nhà " ngồi luôn cái ghế cạnh anh nó.
- Sorry bé! Anh phải đi chơi với bạn rùi! - Anh nó nhe răng, xoa đầu nó nói.
- Hảaaa! Hứ, ghét anh! Em mới về được một hôm mà anh lại đi chơi với bạn, bỏ em " bơ vơ" một mình ở đây. - nó phồng môi, chu mỏ, ngoảnh mặt ra chỗ khác.
- Thui mà ~ chiều nay đi học về, anh đền một chầu kem.....
- NAM ƠI! MÀY Ở TRONG LỚP MÃI THẾ, KHÔNG ĐI HẢ?! - tiếng Bảo ở dưới sân trường, nói vọng lên.
- RỒI XUỐNG NGAY ĐÂY! Thế nhé, bai em iu! Chiều về anh mua cho nhe - anh nó vừa đi, vừa vẫy vẫy tay tạm biệt, lại còn.... hôn gió nữa chứ.( tg: Oẹ! Kinh v:))) cả l**) Nó tức lộn ruột, đi tìm thằng khỉ đầu chó í lộn...anh trai kết nghĩa của mình.
Trời, đúng là" Nhắc tào tháo, táo tháo đến ngay", không cần tìm thì tên anh trai kết nghĩa của nó bỗng từ đâu ló mặt ra:
- Bé Hân ới! Đi ăn ko, hôm nay anh đãi, mừng có thêm cô em gái.- Công chạy tới khoác vai nó, trông thân thiết như người bạn đã quen lâu ngày ý.
- Úi! Giật hết cả mình! - nó ôm ngực.
- Thế đi ăn không?
- Đương nhiên là...Ok rồi. Có đồ ăn miễn phí thì có ai ngu đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-em-yeu-anh-lam-biet-khong/68770/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.