- Cậu là lớp trưởng hả? - nó hỏi.
- Ừm! Cậu là HS mới ha?! Tên cậu là gì vậy? - cậu con trai với nước da hơi ngăm ngăm đen khoẻ mạnh, cộng thêm bộ đồng phục trắng nổi bật hẳn lên cộng với đôi kính cận đầy tri thức, dáng người cao ráo,( cũng thuộc loại Hotboy của trường đó nha ~) dịu dàng hỏi nó.
- Tớ là Nguyễn Ngọc Bảo Hân, vậy còn cậu? - nó nghiêng đầu hỏi làm trái tim ai đó bị lỡ nhịp.
- Waoo! Tên cậu đẹp thật đấy mà tên tớ chẳng đẹp chút nào =)))))) - anh thở dài.
- Thế tên cậu là gì? Cậu cứ nói đi, tớ không cười hay trêu chọc gì đâu nên cậu cứ thoải mái nói đi nha!!! - nó ngượng nghịu nói, cười hì hì làm người nào đó lại " tim đập nhanh, mặt đỏ bừng ".
- Ừm! Tên của tớ là Lê Minh Công. - Công hiền hoà nói.
- Waoo! Tên của cậu đẹp thế còn gì nữa! Lúc đầu tớ còn tưởng tên cậu kinh khủng ví dụ như là Nguyễn Thum Thủm này, Trần Thị Đẩu này, hay tên cậu có thể độc lạ hơn cả chị Võ Ê Vo nữa chứ không đùa &(&?&?&??0!(:?"!&&@,7(6,.$,%| - nó thật thà kể một loạt khiến Công tròn mắt, lắng nghe. ( t/g: nói là nghe nhưng lọt tai này thì nó lại nó chui tai kia bay đi mất ấy mờ! Kaka!!!!!!).
- Mà sao cậu có vẻ ít nói vậy? Thế thì làm sao có thể " giáo huấn " các bạn được chứ? - nó đột nhiên hỏi.( t/g: từ nãy giờ mi toàn nói thì làm sao cậu í nói được, lại còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-em-yeu-anh-lam-biet-khong/68768/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.