🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nó như con cún ngoài phố được người ta nhận nuôi rồi lại bị bỏ rơi. Anh nghĩ nó muốn lắm sao? Cho dù có nhớ hắn ta cỡ nào nó cũng không đường đột đưa tính mạng của cha mẹ mình ra đùa. Sao anh lại nói nó như vậy, nó không phải con ruột? Đúng là không phải thật, nhưng anh đang khẳng định điều gì đó khiến nó cảm giác trước giờ mình giống như một người ngoài. 



Nó nhìn anh bằng ánh mắt cầu xin được tha thứ, nhưng anh vẫn vậy, vẫn kiên định suy nghĩ của mình mặc cho nó có thế nào đi nữa.



-Cô đi đi.



Nó biết mình không còn là đứa em ngày xưa được anh cưng chiều, nó đã phạm một lỗi khiến chính nó cũng không muốn sống nữa. Sau này nó không còn mặt mũi gặp anh cũng như ba mẹ mình.



Bất giác nó muốn rời khỏi nơi này, chạy thật nhanh, thật nhanh để xa chốn đau thương nó đã trãi qua. Tâm trí nó chỉ biết chạy, nó không biết mình đang đi về đâu, con đường nào? Mưa ồ ập kéo đến khiến thân thể nó lạnh buốt, sấm chớp rầm rầm, tiếng mưa lớn hơn như đang trách nó tại sao lại làm như vậy. Lòng nó đã đau lắm rồi, nó thật sự không muốn. Tại sao mọi thứ đều đổ lên người nó? 



Nó đắm mình vào cơn mưa. Trong đêm khuya vắng vẻ, người ta cũng không còn đi lại nữa. Chỉ có bước chân nhỏ bé của nó lang thang trên một lộ đường rộng lớn, nó muốn đi đến khi hết cả đoạn đường này rồi sang đoạn đường khác, đến khi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-doi-anh-nhe/1957459/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đồ Ngốc, Đợi Anh Nhé!
Chương 27: Tuyệt vọng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.