Lang thang trên đường, Nhật Nam lâu lâu nhìn sang tôi lại bất giác mỉm cười, tên này hình như quên uống thuốc hay sao á.
-Cô thích ăn gì?
-Thịt cầy.
Nhật Nam há miệng bất ngờ, món gì không ăn lại đòi ăn thịt cầy sao mình ăn được chứ. Thấy anh ta nhăn mặt tôi tiếp tục trêu.
-Không thích à? Thịt cầy hơi bị ngon.
-Có thể đổi món được không?
Thật ra cũng chỉ chọc cho vui thôi, chứ tôi cũng đâu có thít món này đâu mà.
-Giỡn thôi, chứ dẫn đi ăn món anh thích đó, tôi thì ăn gì cũng được.
-Hú hồn, vậy đi ăn đồ nướng nha.
Nhật Nam chở tôi đến một nhà hàng nho nhỏ, không gian ở đây vô cùng ấm cúng lại không quá sang trọng nên tôi rất thích. Anh ta gọi rất nhiều thức ăn, rồi rất galang vừa nướng vừa gắp cho tôi, chắc ở chỗ đông người mới như vậy.
-Ngon không?
-Ngon.
-Vậy ăn nhiều chút.
Sao cứ có cảm giác lạ lạ vậy nhỉ, anh ta ngọt ngào thế này tôi chẳng quen xíu nào hết.
-Nhật Nam, anh hiện nguyên hình được không? Hôm nay ma Soái nào nhập vào mà anh bỗng trở nên tốt bụng như vậy?
Xoay đầu đũa lại anh ta gõ lên đầu tôi cái bốp cái tội ăn nói bậy bạ.
-Ma nào nhập nỗi tôi, đâu phải muốn sỡ hữu thân hình đẹp trai của tôi là dễ đâu.
-…ọe…ọe….
Tôi giả vờ như buồn nôn làm anh ta tưởng thật, đúng là già rồi mà vẫn bị con nít nó lừa.
-Sao thế? Ăn không được à?
-Không phải, tại anh nổ quá nên tôi mắc ói đó mà.
Lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/5171/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.