Ở nhà hai ngày, tôi cảm thấy tinh thần phấn chấn hơn. Mẹ đã về cộng thêm Khánh ngày nào cũng chạy qua chăm sóc kỹ lưỡng, ép ăn cái này cái kia, làm tôi có cảm tưởng ốm xong mà người mập lên mấy kg vậy đó.
Hôm nay bắt đầu đi làm trở lại, tự nhiên không còn ác cảm với tên chủ nhà nữa, chắc tại anh ta tốt bụng cho tôi nghỉ nhờ khi ốm. Mở cửa bước vào thì gặp Nhật Huy định đi ra, Huy thấy tôi ra vẻ mừng rỡ.
-Mấy ngày nay sao anh không thấy bé?
-Em bị cảm nên nghỉ mấy ngày. Tôi cũng rất vui khi gặp anh.
-Ốm à? Sao không nghỉ thêm vài ngày nữa, để anh kiểm tra thử.
Nhật Huy rất tự nhiên đưa tay lên rờ trán tôi làm tên Nhật ở trong nhìn ra tức tối.
-Vào trong nhanh lên, tôi đói rồi.
-Em đi làm đây, kẻo anh ta lại lên cơn thì khổ lắm.
Tôi mỉm cười thật tươi với Huy rồi đi vào.
-Pha cho tôi ly nước cam.
Tên Nhật đáng ghét, mới có cảm tình xíu đã mất sạch rồi.
-Đói mà uống nước cam à?
-Tôi bảo pha thì pha, lắm chuyện.
Không cho hỏi thì thôi, tôi cũng chả thèm quan tâm, mặc xác nhà anh.
-Nước cam nè.
Tôi chìa ly nước cam ra, anh ta nhìn đồng hồ rồi hất mặt về phía tôi.
-Có ly nước cam pha cả buổi mới xong, hết muốn uống rồi.
Trời ạ, tôi làm nhanh vậy mà còn chê, tên này tối qua bị người yêu đá hay sao sáng nay tìm cách gây sự, tôi mà không phải người làm chắc nãy giờ anh ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/5156/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.