Sáng thức dậy người vẫn còn hơi mệt, tôi mua vội mấy viên thuốc cảm cúm uống rồi đón xe buýt đi làm. Từ nhỏ đến lớn tôi vốn khỏe mạnh nên rất ít khi bệnh, chỉ cần mấy viên thuốc giảm đau là có thể sống sót rồi, chắc tại thời tiết thay đổi nên hôm nay mới bị cảm cúm như vậy.
Mở cửa bước vào đã thấy tên Nhật Nam ngồi đó đợi sẵn rồi, còn Nhật Huy thì không thấy mặt mũi đâu hết.
-Đói bụng quá, chuẩn bị hai phần ăn sáng cho tôi.
Mới sáng sớm mà thấy bộ mặt kênh kiệu này rồi, ghét thật chứ.
-Anh là heo hay sao mà ăn lần hai phần?
-Lắm chuyện, tôi bảo làm thì cứ làm.
Người không khỏe nên cũng chẳng thèm cãi nhau với anh ta làm gì, tôi im lặng đi vào bếp chuẩn bị thức ăn.
-Nè, cô học trường gì thế?
Tên đó đúng là nhiều chuyện, ngồi không chịu không nổi hay sao mà cứ với theo nói chuyện.
-Trường gì kệ tôi, nhiều chuyện.
-Nói tôi biết để sau này cô có thất nghiệp tôi sẽ tốt bụng mà tuyển cô vô làm.
-Đến lúc đó chắc công ty anh cũng phá sản rồi.
Hai đứa tôi nói chuyện một hồi thế nào cũng có chiến tranh, không hiểu sao cứ thấy cái thái độ láo cá của anh ta là tôi không thể nhịn được.
-Cô có vẻ thích cãi tay đôi với tôi nhỉ?
Định quay sang cãi tiếp nhưng đột nhiên thấy chóng mặt quá tôi vội ngồi xuống ghế nghỉ ngơi.
Thấy tôi không trả lời, tên đó tiếp tục trêu ghẹo, không hiểu tại sao dạo này anh ta thích chọc tôi nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/5154/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.