Thức giấc đã thấy anh nằm bên cạnh, tôi lẳng lặng bước xuống giường vệ sinh cá nhân rồi lấy áo ấm khoác vào định ra ngoài mua ít đồ của con gái. Vừa mở mắt ra thấy tôi di ra ngoài Nhật Nam hốt hoảng, chắc sợ tôi giận chuyện hôm qua nên bỏ đi đây mà.
-Em đi đâu thế người yêu?
Ai bảo hôm qua anh làm tôi thảm hại như thế nên phải hành hạ anh lại cho bõ ghét mới được., cái tội lúc nào cũng thế, nóng nảy vội vàng, chưa biết thực hư ra sao đã nhảy dựng lên làm rối tung mọi chuyện.
Tôi giả vờ làm mặt lạnh không trả lời câu hỏi của anh làm anh càng sợ hơn nữa, anh kéo tay tôi ngồi lên giường.
-Chuyện lúc tối là anh sai rồi, em đừng giận có được không?
-Nếu đặt vị trí anh là em lúc đó, liệu anh có thể không giận không?
Tôi nói y như thật nên anh không chút nghi ngờ.
-Anh sai rồi, sau này sẽ không bao giờ có chuyện như thế này nữa đâu.
Vẻ mặt đau khổ của anh làm tôi thương kinh khủng, nhưng không lẽ bỏ cuộc giữa chừng thì kỳ lắm, nên phải ráng diễn cho xong vở kịch.
-Mọi chuyện đã muộn rồi, dù gì cũng cảm ơn anh đã chăm sóc cho em tối qua, nếu không có anh chắc bây giờ em đã chết ngoài đường rồi.
Nói xong tôi vờ đứng lên bỏ đi, anh vội bước đến ôm chặt tôi từ đằng sau, giọng nói rất thành khẩn.
-Đừng đi, là do anh ngu ngốc nên mới nói ra những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/2100542/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.