Noel năm nay có vẻ lạnh hơn mọi năm, thỉnh thoảng lại có những cơn mưa rào cuối mùa làm tiết trời càng lạnh lẽo hơn. Cuộn mình trong chăn tôi chỉ muốn thời gian dừng lại để không phải đi học vào mỗi buổi sáng.
Nhật Nam thì bận rộn hơn vào thời điểm giao mùa này, ngày nào anh cũng đi sớm về muộn, đã vậy về nhà lúc nào cũng ôm cái máy tính với một đống tài liệu. Thương anh nhiều lắm nhưng tôi chẳng biết làm gì để giúp ngoại trừ chuẩn bị cho anh những món dinh dưỡng để anh có đủ sức làm việc.
Anh làm việc, tôi cũng chẳng ngủ được, thế là cũng ôm sách vở theo ngồi học, nhưng mà cứ cầm quyển sách lên đọc được mấy chữ là gục mặt xuống bàn ngủ mất tiêu. Lúc đó anh nhẹ nhàng bế tôi lên giường rồi mới quay trở lại làm việc tiếp. Có hôm giữa đêm giật mình thức giấc vẫn thấy anh ngồi làm việc tôi lo lắm, cứ như vậy anh sẽ mệt cho xem. Tôi nhẹ nhàng đến ôm cổ anh từ đằng sau, nghiêng đầu sang hôn vào bên má tình cảm.
-Đừng làm việc nữa được không? Tôi thủ thỉ.
Anh cúi xuống hôn vào tay tôi rồi tiếp tục dán mắt vào máy tính.
-Sao giờ này em chưa ngủ? Mau ngủ đi, anh làm gần xong rồi.
-Anh không ngủ em cũng không ngủ, em ngồi đây chờ anh.
Tôi kéo ghế ngồi kế bên, mắt không nhìn anh ra vẻ quyết tâm lắm. Anh mỉm cười xoa đầu tôi như đứa trẻ.
-Ngoan, anh gần xong rồi, em ngồi đây anh bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/2100540/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.