Cả buổi tối ở nhà một mình buồn ơi là buồn, ăn cơm cũng chẳng có tâm trạng, thôi chờ người yêu về ăn chung cho vui vậy. Chờ hoài, chờ mãi đến gần 11h mới thấy anh về, tôi ngáp ngắn ngáp dài ra mở cửa.
-Sao em không ngủ trước đi hả?
-Anh chưa về em ngủ không được.
Nhìn thấy bàn thức ăn được dọn sẵn chưa ai đụng vào Nhật Nam quay sang trừng mắt nhìn tôi.
- Đừng nói là em chưa ăn nha, không biết nghe lời gì hết trơn xíu nữa phải đánh đòn em mới được.
-Em đợi anh về ăn chung mà, ngồi đợi em hâm thức ăn lại nha.
Tôi loay hoay hâm thức ăn, còn người yêu ngồi chờ, cả ngày làm việc trông anh có vẻ mệt mỏi lắm.
-Hôm nay nhiều việc lắm hả anh?
-Ừm, anh hơi mệt nên không muốn ăn, em ăn một mình nhé.
Thấy là lạ, bình thường thế nào anh cũng ngồi ăn chung với tôi, sao hôm nay lại mệt đến mức không muốn ăn vậy không biết.
-Anh ốm hả?
Tôi quay sang rờ trán người yêu, đúng là hơi nóng thật, thảo nào nhìn anh mệt mỏi như thế.
-Ốm mà còn ráng làm việc cho nhiều, anh mới đúng là lỳ lợm đó. Lên phòng đi em nấu cháo mang lên cho.
Nhật Nam ngoan ngoãn lên lầu, tôi tranh thủ nấu cho anh ít cháo, cái người này lúc nào cũng lo công việc mà không nghĩ đến sức khỏe gì hết.
-Người yêu ngồi dậy ăn cháo nè. Tôi mang cháo đến ngồi bên cạnh anh.
-Anh không ăn đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/2100505/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.