Nhật Nam và tôi xuống mở cửa thì vô cùng ngạc nhiên khi thấy Khánh đến, thấy tôi tươi tỉnh Khánh cũng an tâm.
-Sao ông lại đến đây? Vào nhà đi.
Tôi lôi tay Khánh đi vào, vừa ngồi xuống ghế Nhật Nam đã lên tiếng.
-Em đừng xưng hô như vậy nữa, Khánh là anh trai em đó.
Nhắc đến chuyện này tâm trạng tôi chùn xuống ngay lập tức, từ giờ trở đi tôi phải xem Khánh là anh trai mình thật sao.
-Em không muốn.
-Đó là bắt buộc, nghe anh.
Khánh nhìn thấy đôi mắt đượm buồn của tôi nên cũng không muốn làm khó nữa.
-Không sao, đến khi nào Bi quen rồi gọi cũng được.
Tôi thấy thương Khánh kinh khủng, rõ ràng Khánh và tôi chỉ là nạn nhân trong sai lầm của bà ta, cậu ấy hoàn toàn không có lỗi gì. Tôi sẽ chấp nhận Khánh còn đối với bà ta thì không bao giờ.
-Em ổn chứ, ở đây có bị anh ta bắt nạt không? Khánh nhìn tôi quan tâm.
-Không ổn xíu nào hết, suốt ngày bị Nhật Nam ăn hiếp, bắt làm việc nhà đã đành còn bị đánh đập hành hạ nữa.
Tôi đưa khuôn mặt đáng thương ra làm hai người kia bật cười.
-Hôm nay đâu phải ngày 1/4 đâu mà em toàn kể chuyện trên cung trăng không vậy hả?
Nhật Nam nhéo má tôi đau quá làm tôi nhảy qua ôm tay Khánh.
-Thấy chưa, nếu anh là một người đàn ông đích thực thì hãy giải cứu em gái mình khỏi tay tên bạo chúa kia đi.
-Vẫn lắm trò như xưa, anh nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/2100502/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.