Từ hôm đó trở đi tôi không gặp Khánh nữa, cũng không dám liên lạc vì sợ cậu ấy buồn. Một mình lầm lũi đi học, chẳng còn ai chọc phá tôi buồn kinh khủng, mặt mũi lúc nào cũng một đống có thể bùng phát bất cứ lúc nào. Chuông báo hết giờ cuối cùng cũng vang, đang định đứng lên đi về thì nghe giọng lảnh lót của ai đó.
-Anh Khánh đâu?
Tôi ngước mắt lên nhìn người vừa phát ra âm thanh chan chát đó, thì ra là con nhỏ Ly hotgirl của trường (tự cô ta bảo vậy). Hai đứa vốn từ những ngày đầu đã không ưa gì nhau rồi, cô ta lúc nào cũng tỏ vẻ khinh thường, lại thấy Khánh thân với tôi nên luôn tìm chuyện gây gổ. Nghe đâu Ly với Khánh yêu đương gì đó từ thời cấp 3, lúc đó cô ta lẽo đẽo theo Khánh trong các cuộc ăn chơi của cậu nên bạn Khánh ai cô ta cũng biết. Khánh nói lúc đó còn trẻ trâu, thấy cô ta dễ dãi lại chịu chơi nên quen cho vui, nhưng cũng chỉ được và tháng ớn nên chia tay rồi.
-Tôi là mẹ cậu ta à? Cậu tự mà đi tìm.
Cái kiểu bất cần đời của tôi làm Ly tức điên, mà tôi có thèm quan tâm gì đâu.
-Tốt nhất mày nên bỏ cái bộ mặt đó của mày đi, nghèo mà đòi đu đeo theo Khánh hả? Tao khinh.
-Đó cũng là chuyện của tao, liên quan đến mày chắc.
Tôi đứng lên bỏ ra ngoài, gì chứ những lời nói của cô ta tôi chẳng thèm để ý đến. Cô ta vội đưa chân ra cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/2100494/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.