Ả cứ ngồi nhay nhay đến 10h sáng chưa chịu về, đến khi bác sĩ vào đưa người yêu đi kiểm tra sức khỏe gì đó ả mới chịu đứng lên.
- Anh đi kiểm tra xíu rồi về nha người yêu.
Tôi không thèm trả lời, nhìn người yêu với ả đi ra ngoài. Ả chỉ giả vờ đi ra, đợi người yêu đi là ả quay trở lại phòng, cái mặt khinh khỉnh nhìn tôi ghét không chịu được.
-Cô cũng giỏi quá ha, mới đó mà đã dụ dỗ được anh ấy rồi.
Tôi ngồi dậy vênh váo nhìn cô ta, cái kiểu nói khích đó hù được ai chứ Gia Ân này không sợ đâu nhá.
-Chị muốn gì?
-Muốn mày biến mất, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh Nam nữa.
Cô ả nghiến răng lại, giọng nói đầy độc ác làm tôi hơi run sợ.
-Nếu chị có bản lĩnh thì anh ấy đã không yêu tôi rồi.
-Mày suốt đời cũng chẳng thắng tao đâu, anh ấy chỉ là nhất thời mới lạ nên mới thế, đến sau này anh ấy cũng bỏ mày như bỏ một con chó mà thôi.
Tôi tức điên máu, nếu hôm nay không bệnh tôi đã cho ả một tát rồi, cô ả mà xứng đáng xuất thân trong gia đình danh giá sao, tôi khinh.
-Tao nói cho mày biết, thứ Anna tao không có thì người khác cũng đừng mơ.
-Chị thích làm gì thì làm, tôi chẳng hơi sức đâu mà quan tâm đến mấy chuyện vớ vẩn.
-Vậy mày có quan tâm đến cái này không?
Ả lấy trong giỏ ra một xấp hình, từ trên xuống dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/2100487/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.