Nhật Nam chở tôi đến một cánh đồng hoa hướng dương xinh đẹp, tuy không bát ngát như trên phim ảnh, nhưng nó còn đẹp hơn trong trí tưởng tượng của tôi. Dưới cái nắng buổi chiều vàng óng càng làm cho những bông hoa hướng dương thêm rực rõ, đứng giữa thiên nhiên tuyệt vời thế này tôi càng thấy mình thật nhỏ bé, tạo hóa đã tạo nên một loài hoa đẹp lại luôn hướng mình về phía mặt trời, một biểu tượng cho sự vươn lên với những ước mơ và hoài bão.
-Chúc mừng sinh nhật người yêu.
Tiếng nói của Nhật Nam vang lên từ đằng sau làm tôi quay lại nhìn, và càng bất ngờ hơn khi trên tay anh cầm một bó hoa hướng dương thật lớn, tay gãi gãi đầu trông thật dễ thương.
-Đây là lần đầu tiên anh tặng hoa cho con gái, nên chẳng biết làm thế nào.
Cảm động quá, tôi chạy thật nhanh về phía người yêu để ôm một cái cảm ơn, thế nhưng vừa chạy được một bước thế nào lại đụng ngay cái chân đau không trụ được làm tôi ngã nhào về đằng trước, người yêu cũng hoảng quá chạy tới đỡ, thế là nguyên thân té xuống nằm trọn trên người của người yêu. Công nhận hai đứa té cũng có kỹ thuật ghê, người ngã xuống mà hai môi chạm nhau không rời, chớp lấy cơ hội, người yêu giữ nguyên tư thế hôn luôn, lần đầu tiên tôi cũng không phản ứng mà đáp lại nụ hôn ngọt ngào kia. Mãi một lúc sau hai đứa mới rời nhau ra, mặt tôi đỏ như quả gấc chín, thế mà người yêu cứ bảo xinh khủng khiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/2100483/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.