Sau khi Bảo ra ngoài thì từng người một cũng rời đi ngay sau đó. Bảo My ngồi trên giường, đôi mắt buồn hướng ra ngoài cửa sổ và kèm theo sau nó là một nụ cười man rợ nở trên môi
- Tối nay sao? Thật đáng để chờ đợi
Ngay sau đó thì bên ngoài bỗng có tiếng gõ cửa. Sau đó là hai cô y tá với một bác sĩ bước vào
- Lục Ân tiểu thư, đến giờ uống thuốc rồi_ Một cô y tá mỉm cười với My rồi nói
- Ừm_ Bảo My khẽ gật, ánh mắt lại hướng ra ngoài cửa sổ
- Việc ở đây cứ để cho tôi, hai người đi lo cho những bệnh nhân khác đi
Một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên, nghe có vẻ dịu dàng nhưng ẩn sâu trong nó là một giọng nói của...ác qủy
" Giọng nói này… " My bỗng chốc cảm thấy lo lắng, giọng nói này, không ai khác, nó là giọng nói của Kingz -người đứng đầu của thế giới ngầm, và thứ khiến My ngạc nhiên hơn hết là tại sao anh ấy lại ở đây
- Nhưng, viện trưởng..._ Cô y tá ban nãy ngập ngừng, giọng nói ấp úng
- Không sao đâu, cứ đi đi_ Dương mỉm cười, cô y tá ấy cũng mỉm cười lại với anh ta rồi đi ngay sau đó
- Viện trưởng, có gì không?_ My cố rặn ra một nụ cười thật tự nhiên trên môi
- Hừ_ Dương cười nhếch môi, khoanh tay trước ngực nói - Tài năng diễn xuất của em cao thật đấy, thế giới này nợ em một giải Oscar rồi
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em/2071348/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.