My từ từ mở mắt, đầu óc cô quay cuồng, xuất hiện trước mắt cô là trần nhà màu đen, cùng tông màu với phòng mình nên cô gắng ngượng ngồi dậy
-" Cô vừa tỉnh dậy, nằm nghỉ chút đi " Bảo nói, cậu ta ngồi trên ghế kế bên giường
-" Ui " My khẽ cử động chân " Sao cậu lại ở trong phòng tôi " My hỏi
-" Phòng cô? Nhìn kĩ lại xem " Bảo vừa nói vừa đi đến ngồi kế bên My
-" Hừm " My quay đi nhìn quanh phòng " Nếu không phải phòng tôi thì tôi đang ở đâu đây?" My ngây người hỏi
-" Phòng tôi " Bảo nói
-" Phòng anh, mà tôi ở trong phòng anh làm gì, mà nói đúng hơn, anh kéo tôi vào phong anh làm gì, nói mau?" My quát, ánh mắt dè chừng nhìn Bảo
-" Sao, cô sợ tôi làm gì cô à? " Bảo cười nhạt
-" Sợ gì? Mà sao tôi lại ở đây " My hỏi đồng thời lật chăn lên " Đồ tôi đâu, sao tôi lại mặc đồ này " My hét toáng lên
-" Trong quá trinh sơ cứu vết thương thì phải lột đồ ra, xong thì thay lại " Bảo nói, ánh mắt dán vào quyển sách trên tay mà không hề để ý, mặt My đã đỏ bừng từ lúc nào
-" Nhưng tôi chỉ bị thương ở chân thôi, sao phải thay cả áo?" My đỏ mặt hỏi
-" Áo dơ thay luôn " Bảo nói một cách tỉnh bơ
-" V...Vậy ai thay cho tui?" My lắp bắp nói
-" Nếu tôi nói, tôi thay thì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em/2071311/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.