Cả căn phòng rộn lên tiếng cười, những gương mặt hạnh phúc. Bỗng một con người bước vào, không khí vui vẻ bỗng chốc lại trở thành một cái không khí ngột ngẹt, khó chịu
-" Mẹ nó ơi, tôi mua cháo về rồi này " Ông Hùng mở cửa đi vào, nghe thấy giọng nói quen thuộc, Linh quay người lại, trên môi mấp máy chữ " Ba..."
-" Là ông sao? Sao ông dám vác mặt đến đây hả? " Linh tức giận thét lên
-" Linh, bình tĩnh đi con " Bà Hòa lo lắng nói
-" Ba...ba biết có lỗi, ta chỉ xin con tha thứ " Ông Hùng nói, ánh mắt buồn bã
-" Tha thứ? Nực cười. Ông muốn tôi tha thứ vì tất cả những gì ông đã làm ư? Ông đang kể chuyện cười đó sao? Từ sâu trong cam tâm, tôi đã không dành hai từ " tha thứ " cho ông rồi, ông biết chứ " Linh nói, hai lòng bàn tay siết chặt lại
-" Ta biết, ta không đáng được con tha thứ vì những việc ta đã làm với con " Ông Hùng nói, giọng mếu máo như muốn khóc
-" Tôi theo phe ông " My bước đến đứng kế bên ông HÙng
-" My, mày điên hả?" Linh hét
-" Nghe ông ta nói vài lời thì có sao đâu, coi như là chị em mua 20 phút của chị được không?" Thư đi đến
-" Là sao, giải thích đi " Nhi kêu lên
-" Cháu là...A, cô bé hôm trước " Ông Hùng nhìn mặt My
-" Là tôi đây " My cười nhạt
-" Hai người quen nhau?" Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em/2071309/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.